Hoàng Trần là doanh nghiệp hoạt động từ năm 2005, một trong những nhà phân phối, đại lý nước uống đầu tiên áp dụng ISO 9001: 2008 vào hoạt động kinh doanh. Có thể gọi Hoàng Trần là một thị trường nước uống thu nhỏ có chất lượng. Địa chỉ : 25 Mê Linh , P 19 , Bình Thạnh TP.HCM Hotline : 0918 810 384 Website : www.nuocuongnhanh.com

Hoang Tran is business activity since 2005, one of thedistributors, agents drink the first application of ISO9001: 2008 on business. You can call Hoang Tran is aminiature water market quality. Address: 25 Me Linh, P 19, Binh Thanh ,HoChiMinh City Hotline:0918 810 384 Website:www.hoangtran.com.vn or www.sesentir.com

Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Funny ! Sự đoàn kết ! hjhjhj Sesentir ! Hoàng Trần

www.hoangtran.com.vn
www.sesentir.com

Ảnh vui ngành nước !!!


Bởi đó chính là tình yêu !!!!!

www.hoangtran.com.vn      www.sesentir.com
   Hoàng Trần     
    -Bởi đó là tình yêu nên dù người ta có làm trái tim mình đau đến đâu cũng vẫn mỉm cười và nói không sao.
Linh Phong
Ai đó nói rằng người ta không tốt, không yêu bạn đâu, người ta không xứng đáng với bạn nhưng bạn chỉ mỉm cười. Rồi bạn tự nói với lòng người ta đối xử với ai thế nào không quan trọng, chỉ cần yêu mình, vậy là đủ. Trái tim của một kẻ đang yêu làm sao nghĩ được một người không đối xử tốt với người khác thì làm sao thật lòng với nửa kia của mình.
Ai đó nói rằng bạn thật ngốc. Thích một người sao cứ mãi im lặng, để rồi một ngày, người ta đi bên cạnh và tay trong tay với một người khác, nụ cười, ánh mắt ấy không bao giờ hướng về phía bạn nữa. Bạn lại tự an ủi bản thân: "chỉ cần người ấy hạnh phúc là mình vui".
Với tôi, bạn chẳng ngốc chút nào. Làm sao mọi người có thể hiểu trái tim của người đang yêu. Bạn tin tưởng người ấy tuyệt đối bởi có yêu thì mới tin, không tin là chưa yêu. Biết đâu đấy, lòng tin của bạn sẽ khiến người ấy thay đổi để hoàn thiện, xứng đáng hơn với bạn.
Nếu bạn không có một vị trí thật đặc biệt trong trái tim của ai đó thì việc im lặng chẳng phải tốt hơn sao? Cho người ta biết tình cảm của bạn, nhiều khi là mang đến một gánh nặng. Cũng có khi là mất đi một tình bạn đẹp bởi có những tình yêu đâu cần đáp trao.
Tình yêu mang đến cho bạn nhiều thứ hơn bạn tưởng. Hôm nay người ta làm bạn cười, ngày mai lại khiến bạn rơi lệ. Hôm nay bạn nói ghét người ta, ngày mai bạn lại yêu. Sự quan tâm của người này đôi khi là phiền toái cho người khác. Tất cả những gì tình yêu mang tới cho bạn đều là "được", bạn tin không? Một người trải qua đủ các cung bậc cảm xúc của tình yêu sẽ hạnh phúc hơn người chưa yêu lần nào, bạn tin không? Tôi thì tin.
Nhưng tất cả chúng ta, không ai đáng phải chịu đau khổ trong tình yêu. Chúc cho mọi người luôn được yêu bởi những người chúng ta yêu thương.

Hôn nhân khác chủng tộc đạt mức kỷ lục ở Mỹ

Hoàng Trần  - Hôn nhân giữa các chủng tộc và sắc tộc khác nhau đã đạt đến con số kỷ lục ở Mỹ khi những điều cấm kỵ trong xã hội đa dạng nhất thế giới này đang dần bị xóa mờ.

Cặp vợ chồng Alex (da trắng) và Kristine Smith (gốc Philippines) cùng cô con gái 8 tháng tuổi Holly ở California. Ảnh: WSJ
Khoảng 15% các cuộc hôn nhân ở Mỹ năm 2010 là giữa những người không cùng chủng tộc hay sắc tộc, nhiều gấp đôi so những năm 1980, theo báo cáo của trung tâm nghiên cứu Pew ngày 16.2. Trong số đó, 9% người da trắng, 17% người da đen, 26% người gốc Tây Ban Nha và 28% người gốc châu Á có tình trạng hôn nhân khác chủng tộc.
Theo ông Paul Taylor, quan chức của Pew, tình trạng hôn nhân khác chủng tộc ở Mỹ trước đây là một điều bất hợp pháp rồi sau đó là cấm kỵ và đến nay thì trở nên bình thường hơn trong mắt mọi người.
Báo cáo dựa trên những dữ liệu lịch sử và số liệu từ khảo sát cộng đồng Mỹ hàng năm từ 2008-2010 của Cục điều tra dân số cho thấy những thay đổi trong hành vi, thái độ, nhân khẩu học và cả nhập cư đã góp phần vào xu hướng hôn nhân trên.
Đặc biệt, thái độ của người Mỹ đã có sự thay đổi rõ rệt từ khi tòa án tối cao tuyên bố luật chống kết hôn khác chủng tộc được đưa ra khỏi hiến pháp năm 1967. Cho đến lúc đó, người da trắng vẫn còn bị cấm kết hôn với những người da màu ở 16 tiểu bang.
Ông Daniel Lichter, một nhà xã hội học thuộc đại học Cornell, cho rằng tỉ lệ hôn nhân khác chủng tộc tăng lên cho thấy nam giới và cả nữ giới thuộc các chủng tộc khác nhau đang có nhiều khả năng tiếp xúc với nhau hơn trong quá khứ khi họ có cơ hội ngang bằng nhau ở một khu phố, trường học hay nơi làm việc. Tỉ lệ này còn được thúc đẩy bởi làn sóng nhập cư những năm gần đây, với những thế hệ người Mỹ gốc Tây Ban Nha hay gốc Á đang bước vào tuổi cặp kê.
Những người trẻ tuổi, đặc biệt là những người ở tuổi dưới 30, có xu hướng nhìn thoáng hơn về hôn nhân khác chủng tộc so với những người lớn tuổi. Báo cáo cũng chỉ ra rằng, những người tốt nghiệp đại học nhìn nhận hôn nhân khác chủng tộc dưới góc độ tích cực hơn so với những người chỉ tốt nghiệp trung học.
Hơn 40% các cuộc hôn nhân ở Hawaii là hôn nhân khác chủng tộc, tỉ lệ cao nhất trong các bang ở Mỹ. Các cặp vợ chồng này cũng được hưởng những quyền lợi tương tự những cặp vợ chồng kết hôn cùng chủng tộc, độ tuổi kết hôn của họ cũng gần nhau.
Tuy nhiên, khi tỉ lệ hôn nhân khác chủng tộc tăng lên ở Mỹ, tỉ lệ kết hôn ngoài nhóm chủng tộc lại giảm ở người gốc châu Á, từ 31% năm 2008 còn 28% năm 2010. Jen Kim và Jason Ma là một cặp người Mỹ gốc Hàn Quốc mới cưới nhau năm ngoái. Ma cho biết anh đã từng hẹn hò cả người da trắng lẫn người châu Á, nhưng cuối cùng anh chọn cưới người cùng gốc Hàn Quốc vì "tiện cho hai bên cha mẹ gặp nhau và cũng tiện cả đi ăn uống hay giải trí nữa".

Sức Khỏe : Lấy ráy tai thường xuyên sẽ gây bệnh

(Hoàng Trần ) - Ráy tai có tác dụng như một lớp màng chắn phòng ngừa nguy cơ tấn công của côn trung, nước, bụi bẩn, vi khuẩn…gây nên những rắc rối cho tai.



Hỏi: Thưa bác sĩ tôi thường có thói quen lấy ráy tai hàng ngày, nhất là sau mỗi khi tắm. Tuy nhiên, tôi không rõ đây có phải là một thói quen tốt và tôi có nên duy trì thói quen này không? Cách lấy ráy tai an toàn nhất?

Trả lời:

Theo MC, ráy tai thực chất là một hiện tượng được coi là “sinh lý” bình thường. Nhiều người thường ngoáy tai thường xuyên để “tống khứ” ráy tai ra bên ngoài vì cho rằng nó rất bẩn và đang sợ.

Thực chất ráy tai lại có tác dụng như một lớp màng chắn có tác dụng phòng ngừa nguy cơ tấn công của côn trung, nước, bụi bẩn, vi khuẩn…gây nên những rắc rối cho tai.

Vậy nên ráy tai không những không đáng sợ mà thậm chí còn có những tác dụng nhất định của nó.

Ngược lại nếu lấy ráy tai thường xuyên là sở thích của bạn thì bạn lại có thể là nạn nhân của chứng viêm tai, thậm chí giảm khả năng của thính lực. Đây chính là câu trả lời bạn cần biết, rằng lấy ráy tai thường xuyên không hề có lợi.

Tuy nhiên, cũng không nên vì thế mà để ráy tai ùn ứ trong tai vì nó sẽ gây nên cảm giác khó chịu và cũng ảnh hưởng đến chức năng nghe của tai. Ráy tai quá “đông đúc” sẽ khiến lỗ tai bị bít lại, tất yếu sẽ dẫn đến hệ lụy “nghễnh ngãng”, khó nghe, Trên thực tế có 2 – 6% số người gặp rắc rối khi nghe do nguyên nhân này.

Không có quãng thời gian cố định cho tần suất của việc lấy ráy tai vì không nên lấy ráy tai thường xuyên, chỉ nên lấy khi cần thiết, khi thấy hiện tượng ráy tai xuất hiện nhiều, có cảm giác ngứa và khó chịu.

Cách lấy ráy tai an toàn nhất là trước khi lấy nên nhỏ vào lỗ tai một vài giọt dung dịch nước cất, nước ấm hoặc tinh dầu mua tại hiệu thuốc để làm cho ráy tai mềm hơn. Sau đó khoảng vài phút dùng dụng cụ chuyên dụng để mang “sản phẩm” này ra bên ngoài, ráy tai được làm mềm sẽ giúp bạn dễ dàng “vận chuyển” nó ra bên ngoài hơn và không gây cảm giác đau đớn.

Nên nhớ không nên dùng vật sắc nhọn để lấy ráy tai vì nó cũng rất nguy hiểm. Không nên dùng chung dụng cụ này với ai vì trong quá trình lấy ráy tai, làn da tai mỏng manh có thể bị tổn thương và tạo điều kiện cho vi khuẩn xâm nhập vào bên trong gây viêm nhiễm. Nếu bạn không tự tin với khả năng của mình thì hãy nhờ đến bác sĩ hoặc chuyên gia làm công việc này.

Lau rửa tai thường xuyên mỗi ngày là cách hiệu quả để loại trừ bụi bặm, vi khuẩn bám xung quanh tai, đồng thời cũng hạn chế sự xuất hiện của ráy tai.

Hoàng Trần

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2012

Mẹ !!!!


Một chàng trai mang món quà từ TPHCM ra gặp người yêu nhân dịp lễ tình nhân. Nhưng chẳng may ra đến Huế bị tai nạn.
Chàng nhấc máy lên gọi
- Alo em yêu à. anh đang ra đến Huế thì xe bị tai nạn. em vào Huế với anh chứ? Anh đang mắc kẹt tại đó...
- Em xin lỗi, nhưng xa quá, em không thể, em còn phải học....
- Cô gái òa khóc trong điện thoại Lặng lẽ cúp máy.

chàng trai gọi cho người bạn thân :
- Mày đang làm gì đấy? xe tao bị tai nạn ở Huế, tao kẹt ở Huế rồi, mày đến đây với tao nhé?
- Tao xin lỗi, nhưng tao không thể bỏ người yêu tao trong ngày hôm nay đc, tao không muốn cô ấy buồn...

Cuối cùng chàng trai nhấc máy lên :
- Mẹ à, con đang bị tai nạn.
- Con ở đâu? ở yên đó, mẹ đến ngay.
Đôi lúc cuộc sống là vậy đấy, chúng ta đã quên đi mất tình yêu thương lớn lao của cha mẹ dành cho ta... Hãy dành cho người cha người mẹ của mình sự quan tâm lớn nhất. Không ai che chở, giúp đỡ khi ta hoạn nạn, khó khăn; không ai động viên khích lệ khi ta tuyệt vọng chán nản; không ai tin tưởng ủng hộ ta khi ta có ước mơ; không ai theo dõi, âm thầm động viên khi ta thành công.

Chúng ta luôn tìm niềm vui ở những người bạn, đồng nghiệp khi đạt được điều gì đó mà quên mất rằng ở nhà luôn có người mong ngóng ta trở về. Chúng ta luôn quan tâm xem trên thế giới hàng ngày có điều gì biến động; người nổi tiếng này có những vấn đề gì đáng được quan tâm, mà chúng ta quên mất rằng người mẹ già của mình đã làm gì, ăn gì và cảm xúc như thế trong ngày hôm đó. Khi đọc được những dòng này, tôi chợt sởn gai ốc. Sẽ chẳng có tình yêu nào sánh được bằng tình yêu của người mẹ dành cho con.

Nhưng chúng ta thì sao đây? Chúng ta luôn mặc định là một mẹ nuôi được mười con nhưng mười con chẳng thể nuôi một mẹ. Cũng giống như bao bạn trẻ khác, tôi thờ ơ, vô tâm với người mẹ của mình. Nhiều khi quên 1 cuộc điện thoại hỏi thăm trưa nay mẹ ăn gì, quên 1 món quà nhân dịp gì đó như 14/2, 20/11, quên 1 bài hát mà mẹ hay nghe, quên 1 món ăn mà mẹ thích, quên 1 bữa cơm ngon mà mẹ nấu và mong chờ tôi về… Quên nhiều lắm.

Tôi đã làm mẹ tôi buồn nhiều, và vẫn tiếp tục như vậy. Tôi biết cả đời mẹ vất vả nuôi tôi khôn lớn, nhưng rất ít khi tôi làm cho mẹ vui. Vì đơn giản là tôi ích kỷ. Thật xấu hổ khi tôi nhận ra được điều này. Nhìn mẹ mà lòng đau như cắt. Khuôn mặt đã lắm vết rám nắng chân chim, thời gian đánh dấu bằng những nếp nhăn, những căn bệnh quái ác mà bà gặp phải, sự ưu tư in hằn lên đôi mắt khi cuộc đời đã lấy đi của bà nhiều nước mắt và sức khoẻ…
Tôi hiểu rằng gánh nặng đặt lên đôi vai tôi là rất nặng nề. Tôi không được phép nản chí dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Tôi phải vững vàng để làm chỗ dựa cho mẹ tôi khi về già. Chưa lúc nào tôi dám nói yêu mẹ mình như lúc này, bởi vì tôi mà bà phải chịu đựng nhiều đắng cay của cuộc đời như vậy. Tôi luôn cảm ơn bà đã cho tôi cuộc sống này, đã cho tôi nghị lực để sống 1 cách ý nghĩa hơn. Từ đáy lòng mình, con xin lỗi mẹ vì những gì con đã làm để cho mẹ phải buồn và lo lắng. Con sẽ cố gắng để làm mẹ cảm thấy vui hơn và an nhàn hơn lúc về già. 1 valentine k hoa, k chocolate nhưng hạnh phúc và ấm áp khi được ở bên mẹ, người phụ nữ quan trọng nhất của cuộc đời!
------------------------------------------------------------------------
Nếu bạn thấy Thông Điệp từ câu chuyện này hay và ý nghĩa. Hãy "Chia sẻ" (Share) đến mọi người Thông Điệp này nha ♥

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

Những điều hối tiếc nhất khi sắp chết

www.hoangtran.com.vn           www.sesentir.com

Một nữ y tá đã ghi lại những hối tiếc thường thấy nhất ở những người sắp chết, trong số đó có câu "Tôi ước mình có đủ dũng cảm để sống một cuộc sống thật sự với bản thân chứ không phải cuộc sống theo mọi người mong muốn". Bạn sẽ hối tiếc nhất về cái gì nếu hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời.




Bronnie Ware là một nữ y tá người Australia, từng có vài năm làm việc ở khu chăm sóc, chuyên chăm lo cho những bệnh nhân trong 12 tuần cuối đời của họ. Ware đã ghi lại những điều mà những người sắp chết thường hối tiếc nhất trong một blog và trang blog này được chú ý nhiều tới mức cô đã đưa tất cả những gì quan sát được vào một cuốn sách có tên "5 điều hối tiếc nhất của những người đang hấp hối". Những điều mà người sắp chết thường hối tiếc đó là: 1. Tôi ước mình có đủ dũng cảm để sống một cuộc sống thật sự với bản thân chứ không phải cuộc sống theo mọi người mong muốn

"Đây là điều hối tiếc thường thấy nhất. Khi mọi người nhận ra rằng cuộc đời của họ sắp kết thúc và có thể nhìn lại những gì đã qua một cách rõ ràng, họ sẽ dễ dàng nhận thấy có bao nhiêu giấc mơ đã không thể thực hiện. Hầu hết mọi người đều không thể thực hiện được 1/2 giấc mơ của mình và phải chết dù biết rằng đó là những lựa chọn của họ. Sức khỏe mang tới một đặc quyền mà ít người nhận ra, mãi cho tới khi họ không còn nó thì mới biết được điều đó".

2. Tôi ước không làm việc chăm chỉ như vậy

"Đây là điều hối tiếc của những nam bệnh nhân mà tôi từng chăm sóc. Họ đã bỏ lỡ thời tuổi trẻ của con cái và tình cảm của người bạn đời. Phụ nữ cũng nói về điều hối tiếc này nhưng phần lớn đều là người của thế hệ cũ, nhiều nữ bệnh nhân không phải là người trụ cột gia đình. Tất cả những người đàn ông mà tôi chăm sóc đều tiếc nuối sâu sắc vì đã dành phần lớn cuộc đời vào guồng quay công việc.

3. Tôi ước có đủ dũng cảm để bày tỏ cảm xúc "Nhiều người đè nén cảm xúc của mình để giữ yên ổn với người khác. Kết quả là, họ tồn tại một cách tầm thường và không bao giờ trở thành một người mà họ hoàn toàn có khả năng trở thành người như mong muốn. Kết quả là nhiều người bị bệnh liên quan tới những cay đắng và oán giận mà họ đem theo".

4. Tôi ước luôn giữ quan hệ với bạn bè "Thường thường, mọi người không nhận thức hết được lợi ích đầy đủ của những người bạn cũ cho tới những tuần cuối đời và lúc đó thì hoàn toàn không thể làm được gì nữa. Nhiều người cố bắt kịp cuộc sống của riêng mình và để tình bạn quý báu trôi đi theo thời gian. Có nhiều người tiếc nuối sâu sắc vì không dành thời gian và những nỗ lực xứng đáng cho bạn bè. Tất cả mọi người đều nhớ tới bạn bè mình khi họ hấp hối".

5. Tôi ước, giá tôi để bản thân được hạnh phúc hơn. "Đây là điều hối tiếc phổ biến một cách ngạc nhiên. Nhiều người không nhận thấy rằng cho tới cuối cùng, hạnh phúc là một sự lựa chọn. Họ bị kẹt trong những thói quen. Nỗi lo sợ thay đổi khiến họ phải trả vờ người khác cũng như chính mình".
Hoàng Trần          

Thư tình tuổi 90 !!!

www.hoangtran.com.vn   www.sesentir.com
Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống. Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một.
Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc.
Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê!
Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy. Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng. Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm.
Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Đinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.
Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.
Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi anh bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.
Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Đến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.
Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.
Em ngủ ngon không?
Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.
Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên blog hồi ấy, thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, blog là gì. Chúng nó bây giờ chẳng có blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả rôbốt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbốt làm hộ. Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực!
Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào. Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi. Anh đợi thư em.
Mà nếu không gửi được thư thì bảo rôbốt nó mang thư đến cho anh em nhé.
Anh dừng bút.
Thắng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn.
Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió.
Hoàng Trần 

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Sặc cười hội độc thân “trù ẻo” ngày Valentine

(Hoàng Trần ) - Những ngày này trên mạng, trong khi các bạn trẻ có đôi có cặp đang nháo nhào hỏi địa chỉ mua socolat hay nhờ tư vấn địa chỉ tỏ tình lãng mạn thì các chàng “hội độc thân” lại tìm cách trù ẻo ngày Valentine bằng cách…lập đàn cầu mưa trong ngày 14/2.
Mua socolat ở đâu? Tỏ tình với “Gấu” thế nào?

Vào những ngày này, cư dân mạng, đặc biệt là các chàng trai, lại được dịp chụm đầu bàn tán về kế hoạch cho một ngày Valentine lãng mạn nhất có thể.

Các diễn đàn lớn tại Việt Nam, có lượng thành viên đông đảo đều ưu ái dành nguyên cả topic cho chủ đề Valentine để mọi người tha hồ bàn luận, mổ xẻ cũng như góp ý tư vấn.

Với những câu hỏi từng chừng đã quá quen thuộc nhưng lại không bao giờ thừa như “mua socolat ở đâu ngon, bổ, rẻ”, “em muốn tỏ tình với Gấu (bạn gái – PV)trong ngày Valentine, xin tư vấn địa chỉ gấp” được bậc “đàn anh” chia sẻ kinh nghiệm (và “chém gió”) nhiệt tình.
Socolat và hoa được giới thiệu mạnh mẽ trong những ngày cận kề Valentine.
Thậm chí trước những câu hỏi khá oái oăm như “Em lỡ nộp tiền trọ hết rồi, chỉ còn chưa đến 50.000 trong túi, sống qua Valentine thế nào bây giờ?” cũng được cư dân mạng bày cho 1001 cách tồn tại.

Từ “bảo về quê có việc gấp rồi tắt máy, 15/2 thì bật lên. Còn 14/2 cầm 50.000 ra địa chỉ…bắn games với hội độc thân bọn anh”, “13/2 tạo tình huống giận dỗi, 15/2 làm lành” cho đến những lời khuyên hợp hoàn cảnh sinh viên như “chịu khó vay bạn thêm 50K nữa, đi xa xa mua bông  hồng rẻ rẻ và socolat vừa phải rồi tìm bãi cỏ hướng dẫn nàng đếm sao. Chống chỉ định trời mưa” nhận được sự đồng tình của không ít thành viên khác.

Cùng với lời tư vấn chung chung, không ít bạn trẻ tranh thủ bán hàng online bằng cách “cấy” link vào các diễn đàn. Từ socolat, hoa hồng hay quà độc dịp Valentine được giới thiệu nhưng khá khéo léo để tránh bị admin treo nick, kiểu “em chỉ giới thiệu hộ chị họ có tí hàng xách tay đợt Valentine, em không dính dáng hay quảng cáo đâu, đừng banned nick em, tội nghiệp. Mọi người vào link dưới ủng hộ nhá”.
Còn với fans mê bóng đá, 14/2 chỉ đơn thuần là ...lượt đi vòng 1/8 Champions League.
Đến lời trù ẻo từ “Độc thân hội” cho ngày 14/2

Trong lúc tất cả đang sôi sùng sục với ngày Valentine đến gần thì những cư dân mạng tự nhận ở “độc thân hội” cũng đón chờ ngày này theo cách riêng của mình.

Với các fans hâm mộ bóng đá nhưng còn độc thân thì ngày 14/2 này đơn giản chỉ là.. “lượt đi Cup C1” và “thà chui chăn xem Milan – Arsenal còn sướng hơn là tụ tập vào ngày giá rét”.

Tuy nhiên không chỉ hiền lành như vậy, “hội những người độc thân” trên mạng xã hội còn đang phát động “chiến dịch trù ẻo” ngày Valentine.
"Lập đàn cầu mưa" và bài tế "cầu trời cho ngày 14/2" trên mạng xã hội
Nickname boxitchua..kêu gọi trên diễn đàn: “Các bạn còn độc thân có kế hoạch gì cho ngày 14/2 chưa. Nếu chưa hãy tham gia lễ hội cầu mưa với chúng tôi với khẩu hiệu “mỗi like là một lời cầu mưa”.

Và tại trang xã hội của hội này còn để nguyên lời khấn: “Thiên linh linh, địa linh linh, mưa thật to, trời thật rét…vào đúng ngày 14/2, úm ba la”. Thậm chí gần như ngay lập tức, một bài tế “Cầu trời cho ngày 14/2” được lan truyền nơi cư dân mạng với lời lẽ “chua ngoa” như “mưa thuận, gió nghịch, sấm chớp chớp chằng chịt” rồi “phụ huynh nói không, nếu mày muốn đi, dọn nhà luôn thể”.

Không quá “dã man” với những lời trù úm trên, một bạn có tên Crazyffan…nhẹ nhàng tung lên bài thơ “tặng các thím thất tình/ tuyệt tình/ tự mua socolat” và kết luận theo đúng kiểu…diễn đàn:

“…Trời sinh cái giống đàn bà
Khiến cho trần thế thật là khổ đau
Từ nay cho đến về sau
Đàn ông hạnh phúc với nhau được rồi”.
Lời kêu gọi "tham gia cầu mưa" trên diễn đàn

Sự ủng hộ của các thành viên độc thân cho "lễ tế" này.

"Lời nguyền" trở về số 0 của Valentine năm nay.

Và bài thơ tâm sự của chàng trai độc thân.
Hoàng Trần 

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

Những câu chuyện tình buồn !!!!

www.hoangtran.com.vn                      www.sesentir.com
Em không muốn hôn, em muốn lên...giường! ♥



Nó và anh yêu nhau được gần 2 năm rồi. Thời gian vừa qua thực sự nó thấy rất tuyệt diệu. Nó cảm thấy như nó được Thượng Đế ưu ái khi ban tặng anh cho nó. Anh đẹp, tài giỏi và rất đàn ông. Anh nói anh thích ngắm nhìn nó cười, anh yêu nụ cười híp mí của nó. Vì lẽ đó nên suốt 2 năm yêu nhau dù có xảy ra chuyện gì, nó cũng không bao giờ khóc.

Một lần anh rủ nó đi dự tiệc cùng. Trong bữa tiệc nó gặp một người đàn ông, bố anh ta là đối tác của anh, và anh ta cứ ngắm nhìn nó. Điều này làm nó rất khó chịu nhưng nó không nói gì.

Gần đây công việc của anh gặp chút rắc rối, anh có ít thời gian để chăm sóc nó nhưng nó không giận, nó chỉ thấy thương anh hơn thôi.

Tối hôm đó nó chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của anh, có vẻ như anh đang rất buồn. Anh khóc, anh nói rằng công ty của anh sắp phá sản, anh nói rằng có thể anh sẽ mắc nợ cả trăm triệu. Nghe anh nói chuyện nó chỉ muốn chạy ngay đến ôm lấy anh nhưng nó không thể. Đã gần 12h, nó không thể ra khỏi nhà. Vì thế nó cảm thấy mình thật bất lực và vô dụng khi chỉ có thể an ủi anh những câu bình thường như một người bạn.

Một tuần sau đó nó hẹn anh ra gặp mặt:

_Anh này, chúng mình chia tay nhé!

Nó nói với khuôn mặt không chút cảm xúc, còn anh thì như vừa bị sét đánh, trân trân nhìn nó. Anh không nói gì, cũng không hỏi nó lý do chia tay. Anh nghĩ giờ mình chỉ là một kẻ bất tài vô dụng đang nợ nần chồng chất, có lẽ nên giải thoát cho nó.

_Cho anh hôn em lần cuối được không?

_Em không muốn hôn, em muốn lên giường!

_Không được, sau này em còn phải lấy chồng nữa.

Anh buồn bã nói. Nó nhìn xoáy sâu vào đôi mắt anh. Bằng một ma lực không thể chối từ, đêm đó nó đã trở thành người đàn bà của anh.

Sáng hôm sau tỉnh dậy nó đã đi. Bên cạnh anh chỉ còn bông hoa hồng sắp héo úa đè lên những giọt máu đỏ sẫm trên nền ga trắng. Anh ngồi bần thần một lúc lâu. Bỗng điện thoại áo có tin nhắn, là số của nó.

"Em yeu anh!"

Anh như chết đứng, ngay lập tức anh gọi lại thì đã thành thuê bao. Anh không hiểu nổi nó đang nghĩ gì nữa, nhưng nó làm anh phát điên. Anh không đi tìm nó mà chuyên tâm vào làm ăn. Có một công ty đồng ý đầu tư để giúp công ty khỏi đà phá sản.

Thời gian sau anh gặp lại nó, xinh đẹp, ăn chơi và sành điệu hơn tỉ lần. Anh được biết hiện nó đang cặp với một công tử rất giàu, giàu hơn anh. À ra vậy, anh cười thầm, hoá ra người mà anh đã từng rất rất yêu cũng chỉ vậy thôi.

Hơn một năm sau anh lấy vợ, một người phụ nữ chín chắn, điềm đạm nhưng cô ấy không có nụ cười híp mí như nó, cô ấy yếu đuối hay khóc, và cô ấy không còn trinh. Anh không trách và dằn hắt vợ. Anh nghĩ về những giọt máu trên ga giường ngày hôm đó. Có lẽ đây là cái giá anh phải trả.

Giờ đây công việc của anh đang tiến triển rất tốt, gia đình rất hạnh phúc, duy chỉ có điều đứa con gái của anh khi mới sinh ra đã bị viêm võng mạc nên mất khả năng nhìn. Vợ chồng anh rất đau khổ vì điều đó, hai người luôn hi vọng có một nhà hảo tâm nào đó sẽ hiến tặng mắt cho bé.

Anh tình cờ gặp lại nó sau 3 năm mất liên lạc. Giờ trông nó đẹp hơn, dịu dàng hơn và đàn bà hơn.

_Lâu lăm không gặp, em dạo này sao rồi?

_Em vẫn khoẻ, em lấy chồng và định cư luôn ở Mĩ. Thế còn anh thì sao?

_Anh cũng kết hôn rồi...

Anh kể về đứa con mới 1 tuổi bị mù của mình cho nó. Lần thứ hai nó thấy anh khóc. Lần thứ nhất khi công ty anh sắp phá sản. Ừhm, anh chưa bao giờ khóc vì nó, chưa bao giờ.

Không khí trở nên nặng nề và căng thẳng. Cuối cùng nó là người kết thúc:

_Mai em phải về Mĩ rồi, em xin phép về trước chuẩn bị hành lý. Anh đừng buồn nhé, rồi bé sẽ khoẻ mạnh lại thôi.

Anh cười, một nụ cười rất buồn.

Mấy ngày sau anh nhận được tin từ bệnh viện là có người hiến mắt cho con gái anh. Không có lời nào diễn tả được niềm hạnh phúc và vui mừng của vợ chồng anh lúc này. Anh không được biết người hiến mắt là ai nhưng anh vô cùng cảm kích và thầm cảm ơn người đó rất nhiều.

Một tháng sau ca phẫu thuật, con gái anh đã có thể tự nhìn cuộc sống bằng chính đôi mắt của nó.

Vào một ngày, anh nhận được một hộp quà do không rõ người tặng gửi đến, trong đó là một cuốn sổ nhật ký và một lá thư. Không biết có sự thôi thúc gì mà anh ngồi lặng lẽ trong phòng làm việc và đọc hết.

Lá thư là của một người đàn ông "Tôi không muốn gửi cuốn sổ này cho anh, cô ấy cũng không muốn, nhưng lương tâm tôi bắt ép tôi phải làm, nếu không tôi sẽ không sống nổi quãng đời còn lại. Cô ấy là một người phụ nữ tốt, anh thật may mắn khi được cô ấy yêu như vậy!" Là nó, trang đầu tiên anh mở ra là ảnh hai người chụp nhân kỉ niệm một năm yêu nhau.

"Ngày...tháng...năm...

Hôm nay em thấy anh khóc qua điện thoại, em chỉ muốn chạy ngay đến để ôm chặt lấy anh nhưng em không thể, em xin lỗi, em thật vô dụng...

Ngày...tháng...năm...

Thật kinh khủng, có người đàn ông tìm em và nói nếu em đồng ý làm người tình của anh ta thì anh ta sẽ giúp công ty anh khỏi bị phá sản. Em rất yêu anh, em không thể phản bội anh, nhưng em càng không thể thấy anh khổ sở, khó khăn mà không giúp gì được như thế...

Ngày...tháng...năm...

Hôm nay em quyết định chia tay, em nói muốn lên giường với anh. Anh nhìn em giống như em là 1 con điếm rẻ tiền thèm khát dục vọng vậy. Em đâu muốn thế, em chỉ muốn dành tặng cái thứ quý giá nhất cho người em yêu thôi. Nếu không em sợ em sẽ hư hỏng với bất kỳ người đàn ông xấu xa nào mất...

Ngày...tháng...năm...

Người đàn ông đó rất quan tâm và yêu thương em nhưng không làm em quên đi hình ảnh của anh được. Dù không yêu, em vẫn đồng ý kết hôn với người ấy như để trả nợ. Anh ơi, cuộc đời sao mà bất công thế, tạo hoá đang trêu ngươi em. Ngày em đi mua nhẫn cưới cũng là ngày em biết mình bị ung thư cổ tử cung. Nếu phẫu thuật em sẽ không chết nhưng sẽ mất đi khả năng làm mẹ. Còn gì đau khổ hơn với người phụ nữ không thể sinh con? Và sau ca phẫu thuật, em đã rời bỏ anh ấy, để anh ấy có thể cưới một cô vợ theo đúng nghĩa....

Ngày...tháng...năm...

Em đã trở thành một con điếm cao cấp anh ạ! Em sẵn sàng lên giường với bất cứ người đàn ông nào cho em tiền. Em cặp với rất nhiều đại gia, cuộc sống của em trở nên buông thả và sa đoạ đến không ngờ. Những lúc mệt mỏi và tuyệt vọng, em luôn nhớ đến anh, em thực sự rất nhớ anh...

Ngày...tháng...năm...

Hôm nay em được biết mình chẳng còn sống được bao nữa anh à. Vết mổ lần trước bị nhiễm trùng, di căn lên cả vùng bụng. Buồn thật, cuộc đời đúng là đang rẻ rúng em mà. Mà thôi, dù sao em sống thế này đủ rồi, em không muốn tiếp tục nữa, nhưng trước khi chết em muốn gặp lại anh, một lần thôi...

Ngày...tháng...năm...

Đây là lần thứ 2 em thấy anh khóc. Đứa con gái bé bỏng tội nghiệp của anh bị mù, có lẽ anh đau lòng lắm! Thấy anh buồn như vậy trái tim em như muốn vỡ tan ra vậy...

Ngày...tháng...năm....

Hôm nay tròn 5 năm chúng ta yêu nhau, và cũng sẽ là ngày em kết thúc cuộc đời đau khổ này. Dù sao em cũng không cần đến đôi mắt này nữa, em sẽ tặng nó cho con gái anh, để em mãi mãi được ngắm nhìn anh. Lời cuối em muốn nói rằng em rất rất yêu anh. Tạm biệt!"

Đọc xong quyển nhật kí gần 3 năm đầy đau khổ và nước mắt của nó, anh dường như chết ngay tại lúc đó. Anh không ngờ nó lại yêu anh nhiều như thế, anh mắc nợ nó quá nhiều. Trong vô thức, nước mắt anh rơi, lần này là vì nó nhưng nó mãi mãi không bao giờ thấy được nữa.

Anh vào phòng, vợ anh đang ngủ, anh đến gần cái nôi của con gái. Đứa con của anh vẫn đang mở to đôi mắt để nhìn mọi thứ xung quanh. Thấy bố, con bé khẽ cười, nụ cười híp mí vô cùng đáng yêu. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán con một cái, nước mắt anh rơi ướt cả gối của con. Anh lại gần giường kéo chăn lên cho vợ rồi ra khỏi phòng.

Sáng hôm sau vợ anh tìm thấy trong phòng làm việc của anh 2 tờ giấy. Một là đơn từ chức, hai là đơn ly hôn. Tất cả tài sản và căn nhà anh để lại hết cho vợ con, nhưng anh đi đâu thì không một ai biết.

Hoàng Trần

Funny ! Mon chế !

Theo http://hoangtran.com.vn
         http://sesentir.com


[ Mẹo vặt ] Kiểm tra thông tin thuê bao (TTTB) cho tất cả các mạng

http://hoangtran.com.vn
http:/ /sesentir.com

Những anh em nào làm bên sim số thì vấn đề này không nói . các anh em còn không chuyên thì hay gọi lên tổng đài , bên tổng đài cứ bắt đọc chứng minh này nọ , lằng nhằng tốn thời gian
mới lượm lặt được đưa lên cho anh em làm cho nhanh . có 3 mạng chính thôi , anh em biết mấy mạng còn lại thì chia sẽ tiếp nhé
Bạn muốn kiểm tra số sim bạn đang dùng hay kiểm tra thông tin cá nhân thì làm theo hướng dẫn sau

1/ Mạng Viettel :
A: Kiểm tra số DT: từ bàn phím bấm 0 hoặc *0# hay *888# và bấm ok
B: Kiểm tra thông tin cá nhân: Soạn tin nhắn : TTDK gửi 141

2/ Mạng Mobifone :
A: Kiểm tra số : từ bàn phím bấm 0 hoặc *0# hay *3# và bấm ok
B: Kiểm tra thông tin cá nhân : soan tin nhắn : TT gửi 1414

3/ Mạng Vinaphone :
A: Kiểm tra số thuê bao: Từ bàn phím bấm *110# bấm ok
B: Kiểm tra thông tin cá nhân : soạn tin nhắn : TTTB gửi 1414

Hoàng Trần

Doanh Nghiệp TNTM Hoàng Trần !

http://hoangtran.com.vn
http://sesentir.com


HOÀNG TRẦN – CHÚNG TÔI LÀ AI?
Hoàng Trần là doanh nghiệp hoạt động từ năm 2005, một trong những nhà phân phối, đại lý nước uống đầu tiên áp dụng ISO 9001: 2008 vào hoạt động kinh doanh. Có thể gọi Hoàng Trần là một thị trường nước uống thu nhỏ có chất lượng.
Hoàng Trần cung cấp nước uống. Trên 10 thương hiệu nổi tiếng có mặt tại thị trường Việt Nam: se Sentir, Aquafina, Lavie, Joy, Vĩnh hảo…và một số thương hiệu được nhập khẩu từ nước ngoài: Evian, Perrier…
Hoàng Trần cung cấp máy làm nước nóng lạnh. Các thương hiệu từ Hàn Quốc, Đài Loan, Việt Nam: Sukara, CNC, Aquapower…và dịch vụ bảo hành – bảo trì đáp ứng nhu cầu cao nhất cho khách hàng sử dụng nước uống.
Hoàng Trần là nhà phân phối - đại lý nước uống hàng đầu tại thị trường Tp.HCM HOÀNG TRẦN – MỤC TIÊU
Không chỉ dừng lại là nhà phân phối – đại lý nước uống hàng đầu tại thị trường Tp.HCM. Mục tiêu của Hoàng Trần là sẻ trở thành đơn vị kinh doanh nước uống hàng đầu Việt Nam và có đẳng cấp Quốc Tế.
HOÀNG TRẦN – SỨ MỆNH
Hoàng Trần mang lại cho khách hàng chất lượng nước uống và dịch vụ tốt nhất. Giúp khách hàng tự tin và thuận tiện hơn trong công việc và cuộc sống.
Hoàng Trần mang lại cho cán bộ, công nhân viên một môi trường làm việc chuyên nghiệp và phát triển.
Hoàng Trần mang lại cho xã hội những đóng góp tích cực và giá trị hữu ích.
HOÀNG TRẦN - KHÁCH HÀNG
Hoàng Trần đã phục vụ hàng trăm lượt hội chợ, sự kiện. Trên 7.000 khách hàng, trong đó trên 4.000 doanh nghiệp - tổ chức tại Tp.HCM, Đồng Nai, Bình Dương đã và đang sử dụng dịch vụ.
HOÀNG TRẦN - ĐỐI TÁC & HỢP TÁC PHÁT TRIỂN
Công ty: Lavie, Vĩnh Hảo, Pepsi, Coca cola, Đảnh Thạh, Sasco (Việt Nam Airline), Anh Tuấn, Danone..
                   Hoàng Trần

Một ngày yêu em !!!

Theo http://hoangtran.com.vn/
     http://sesenitr.com/


Một câu chuyện tình yêu buồn
Tâm sự bạn đọc
Yêu em trong một ngày anh nhé!!!
Em nhìn tôi, lại cười mỉm chi...
-Thế em xin anh một ngày yêu em!!!
-Nghĩa... nghĩa là sao??
-Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Khờ ạ !!
-Em đùa hoài !!
-Em không biết nói đùa bao giờ.
Hà Nội một ngày cuối năm, rét đậm và đẹp... Người ta bảo Hà Nội đẹp nhất vào mùa thu, riêng tôi luôn luôn thấy mùa đông Hà Nội là đẹp nhất. Nó khiến con người ta suy ngẫm về nhiều chuyện, chuyện tôi đang nghĩ bây giờ... là về người con gái bên cạnh tôi đây !!
-Thế, mai chúng mình yêu nhau nhé !!
-Ừ ừ...
-Miễn cưỡng thế là thế nào? Em ứ chịu... phải thích thú cơ.
-Vâng, cô bé, mai tôi là người yêu của cô nhé, tôi thích lắm đấy !! - Tôi nói, làm ra vẻ mặt tếu táo và... hạnh phúc.
Em cười tít cả mắt, trông đáng yêu quá !! Một cô bé Sài Gòn có cái giọng Hà Nội pha trộn, nhõng nhẽo và dễ thương. Nhưng tính cách cô ấy thì có trời mới đoán nổi, mà chắc cũng chỉ có trời mới hiểu nổi !!
Tôi nhớ, ngày mốt cô ấy phải rời Hà Nội rồi. Và tôi đang băn khoăn liệu những chàng trai có người yêu sắp xa cách mình 2000km sẽ làm gì nhỉ ?? Dù chỉ là một vở kịch, tôi cũng muốn nó là một vở kịch trọn vẹn nhất...
Sáng hôm sau..
Reng !!!
-Ngốc ạ, đến chở người yêu đi ăn sáng nào, lười biếng thế là em ko yêu nữa đâu nhé !!
-Vâng vâng, anh biết rồi ạ...
Tôi vội vã rửa mặt, thay quần áo, mới có sáu giờ sáng mà"nàng người yêu bé nhỏ" đã giận dỗi thế kia rồi kia đấy....
Hôm nay trời bắt đầu ấm, nhưng vẫn còn cái lạnh cuối mùa rơi sót lại. Tôi đội cái mũ len lên mớ tóc chưa kịp chải, khoác chiếc áo ấm màu ghi và mặc áo sơ mi màu trắng. Chẳng là em rất thích con trai mặc sơ mi, tôi cũng chẳng hiểu vì sao nữa, nhưng lúc nào trông tôi mặc áo sơ mi, em cũng reo khẽ lên thích thú... Tôi mỉm cười, nhìn những hàng cây trụi lá mà rất đỗi hạnh phúc, bầu trời trong xanh làm nền cho mây trắng bay lững lờ. Những đám mây trắng muốt như tâm trạng tôi lúc này, dường như khi có người yêu, thằng ngốc cũng làm thi sĩ được thì phải...
Em ngồi vắt vẻo trước thềm khách sạn, vẫn chiếc khăn choàng màu hồng trên cổ, hôm nay trông em xinh không thể tả. Tôi huýt sáo, thầm nghĩ nàng thế nào chẳng cảm động...
Nhưng không, nàng nhăn mặt... Chạy thẳng đến tôi gỡ chiếc mũ len ra, "anh lại bê bối thế này nữa à ??", nhưng khác ngày thường, em lấy ra một chiếc lược màu trắng, và.. chải tóc chotôi. Thề có trời cao, tôi ngượng chết được, nhưng vẫn phải ngậm cười tít mắt. Vì... tôi chỉ có một ngày để yêu em thôi....
Chải chuốt xong xuôi, em cười rạng rỡ bảo thế là anh người yêu em đẹp trai rồi đấy nhé, khỏi cần đội nón. Tôi đang cảm động thì nàng đội ngay chiếc mũ len của tôi lên đầu và xoã tóc ra. Lúc ấy trông em dễ thương vô cùng, có muốn giận cũng chẳng được ....
Chúng tôi đi ăn phở rồi dạo một vòng quanh hồ, trời mùa đông đẹp thích hợp cho những đôi yêu nhau, thế là tôi phải cùng đạp vịt đạp gà như em mong muốn. Em tôi ngồi vắt vẻo trên xe, đong đưa đôi chân trắng muốt, rồi lại vứt hẳn đôi dép ra, chạy chân trần trên cỏ... Đôi má ửng hồng trong nắng, tiếng cười giòn tan.... Xong em kéo tôi ngồi phịch trên cỏ cùng em, dựa đầu vào vai tôi và hỏi :
-Anh có nhớ ngày đầu mình quen nhau không?
Tôi nhớ, dĩ nhiên là tôi nhớ chứ, làm sao quên được một cái ngàytrọng đại như thế... Cách đây hai năm rồi thì phải, khi tôi vào Sài Gòn thực tập. Năm ấy tôi còn chưa ra trường, vẫn là anh sinh viên báo chí ngây thơ dễ bắt nạt. Thầm nghĩ như thế mà có ai ngờ, người Sài Gòn đầu tiên bắt nạt tôi lại là một cô bé kém tôi đến năm tuổi.
Khi ấy, tôi đang trên đường tìm tư liệu viết bài, ngang qua một cổng trường tầm giờ tan học. Những cô bé nữ sinh áo dài trắng thấp thoáng làm tôi cảm thấy lạ và xúc động... Thế là tôi chụp hình một nhóm nữ sinh, trong đó có một cô bé nhìn lanh lợi và đáng yêu nhất.
-Anh kia, ai cho chụp hình tui zậy hả? - Cô bé đó bất ngờ chạy lại hỏi tôi.
-Ơ, anh thấy đẹp nên chụp thôi bé à.
-Bé nào mà bé? Tui... lớn rồi (rõ ràng em đang mặc áo dài). Anh chụp hình là phải xin phép nghe hông !!
-Ơ, anh xin lỗi.....
-Nói thế thôi, chứ anh thấy đẹp thì.... cứ chụp đi. Thoải mái, miễn có dắt đi ăn chè !!
Em và bọn bạn bấm tay nhau cười ngặt nghẽo. Tôi, như một anh nhà quê mới lên tỉnh (quê tôi ở Hà Nội đấy nhé), ngoan ngoãn răm rắp làm theo lời các em ấy nói. Đến mức mà những ngày sau đó, suốt đợt thực tập tôi đều đến cổng trường nơi em học ngoan ngoãn dẫn em và các bạn em đi ăn chè. Để có được niềm vui nhỏ nhoi đó, mấy tháng ở Sài Gòn, trưa tôi ăn mì tôm gói và tối đến ăn gói mì tôm...
Ngày tôi về lại Hà Nội, tôi không nói em nghe, chỉ lặng lẽ đến trước cửa nhà em nhìn thật lâu. Là con trai, tôi ghét chia tay lắm,nhất là tôi sợ em khóc. Biết thế nào được, ta vẫn là hai con người ở quá xa nhau..... Tạm biệt em, em nhé !!
Tân Sơn Nhất ngày đó rất oi bức, cộng thêm nỗi buồn trong lòng khiến tôi chẳng để ý xung quanh. Nặng nề xách đống hành lý vào trong, tôi ngoái lại nhìn lần cuối....
-Ai cho anh đi mà không nói với tui một tiếng ??
-Sao em biết??
-Nếu quan tâm một người, ta có vô vàn cách để biết... Cầm lấy này !! Thôi, tạm biệt anh nhé !!...
Em cười và quay lưng đi, tôi ngỡ ngàng nhìn bóng em một hồi thật lâu.. Trên tờ giấy em đưa cho tôi là một số di động, nhòe nhoẹt.... "Ngọc Châu 090........ / SG nhớ HN.."
-Thế anh có nhớ sau ấy, bao lâu anh mới nhắn tin cho em trước không? - Em rời khỏi vai tôi, nghiêm mặt hỏi.
-Một tháng !!
-Vì sao lâu thế?
-Vì anh còn cân nhắc xem,có nên bắt đầu một mối quan hệ không...
-Ngốc lắm đấy nhé... Nhưng ta vẫn nhắn tin cho nhau suốt gần hai năm, và bây giờ em đến thế này, chẳng phải tốt sao?
-Uh, tốt lắm....
Đột nhiên
Em khóc !!!
Em dụi đầu vào ngực tôi, khóc nhỏ dần rồi thành tiếng, những tiếng nấc nặng nề... Nắm cả cổ áo tôi, làm nhòe nhoẹt chiếc áo sơ mi màu trắng. Một hồi sau thì đấm bùm bụp vào ngực tôi, mặc kệ thiên hạ đang chỉ trỏ....
Vì sao thế.... tôi hỏi, nhưng em chỉ khóc mà không trả lời.....
Trời đông lạnh lắm !!!
Một ngày yêu nhau qua đi, đến tận 12 giờ đêm, chúng tôi vẫn hôn tạm biệt nhau. Và sớm hôm sau lại bằng những tin nhắn, em ra đi.... Để mặc tôi cùng với chiếc khăn len màu tro mua tặng em ở lại. Cũng bằng những tin nhắn "Em đang ở Hà Nội này, anh ra Nội Bài đón em nhé"... rồi lại "Em đi đây, anh không có quyền tiễn em, vì chúng tahết yêu nhau rồi"... Em làm tôi đau tim !!
Em làm tôi đau tim !!
Ngày hôm qua khi khóc xong, em lại cười tươi tắn. Mùa đông Hà Nội với những hàng nem chua rán, ốc luộc nóng hổi, và cô bé Sài Gòn má đỏ hồng quàng chiếc khăn len cũng màu hồng, là mùa đông đẹp nhất mà tôi từngcó. Mãi sau này nhớ lại, tim tôi vẫn còn đau...
Tôi biết tôi đã yêu em rồi, yêu từ hai năm về trước kia. Nhưng tôi vẫn còn e ngại nhút nhát suốt hai năm trời, một người ở Nam, một người ngoài Bắc, liệu có dành cho nhau ?? Hay cũng chỉ như những chuyện tình nông nổi mà tôi từng được biết, nhanh vội rồi cũng chóng tàn....
Những đêm sau đó, không còn có bất kỳ tin tức nào về em nữa. Cái duy nhất gần gũi giữa hai chúng tôi là số điện thoại, đến mức làm tôi ám ảnh cái câu "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Tôi cầm chiếc điện thoại, thẫn thờ nghĩ, thẫn thờ đau....
h yên, sẽ có một ngày sẽ gặp một người yêu anh như em. Anh hứa sẽ sống thật tốt như những gì em mong muốn đến với anh.
Hoàng Trần